Thứ Ba, 7 tháng 8, 2012

Biển

                                                                     Thơ: Nguyễn Thị Hồng Ngát
          Biển cồn cào suốt đêm
         Từng đợt sóng lúc chồm lên lùi xuống
         Biển yêu đất điên cuồng rộng lượng
         Muốn xô bờ nhưng lại sợ bờ đau
         Biển cướp vào lòng tất cả lo âu
         Chả có thế biển già đi vì bao điều trăn trở
         Giành cho đất những làn êm sóng vỗ
         Lọc tình yêu thành vị muối đậm đà
         Biển như người thiết tha
         Yêu đến suốt đời sôi động
         Ai đã hiểu hết tình biển rộng
         Ai đã đo được lòng biển sâu
         Lo nghĩ bao năm biển hóa bạc đầu
         Niềm vui đến biển cười xanh trở lại
         Biển như người vô tâm bực rồi thương ngay đấy
         Có bao giờ biển giận được lâu đâu
         Chiu chắt bao năm cho đất rất nhiều
         Đất chẳng biết cứ ngày càng lấn mãi

         Biển cồn cào suốt đêm
         Biển chính là em đấy
         Yêu anh nhiều biết mấy
         Anh vô tình như đất ấy thôi



Chép các bạn đọc chơi .(NT)
                     

11 nhận xét:

  1. Các bạn ơi chúng ta chuyển sang đề tài này cũng hay đó. Bạn ở NT đăng bài này đọc xong thấy mình trở lại thời sinh viên yêu dịu dàng, tình cảm say mê thầm kín.

    Trả lờiXóa
  2. Tri nè, cầnnhận xét của Trị cho bài thơ này để mọi người biết mà còn cân đong đo đếm chỉ số " muốn yêu" " muốn vợ" của bạn mà còn lên kế hoạch chứ

    Trả lờiXóa
  3. "Biển chính là em đấy
    Yêu anh nhiều biết mấy."
    Không biết có thông điệp nào ở đây không. Hóa ra trong lớp mình có nhiều quả bom nổ chậm vẫn âm ỉ. Thiện tai.

    Trả lờiXóa
  4. Một bạn ở NT đã đăng vậy thông điệp nếu có xin liên hệ các bạn ở NT hihi

    Trả lờiXóa
  5. BIỂN
    (XUÂN DIỆU)
    Anh không xứng là biển xanh
    Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng
    Bờ cát dài phẳng lặng
    Soi ánh nắng pha lê

    Bờ đẹp đẽ cát vàng
    Thoai thoải hàng thông đứng
    Như lặng lẽ mơ màng
    Suốt ngàn năm bên sóng

    Anh xin làm sóng biếc
    Hôn mãi cát vàng em
    Hôn thật khẽ, thật êm
    Hôn êm đềm - mãi mãi

    Đã hôn rồi. Hôn lại
    Cho đến mãi muôn đời
    Đến tan cả đất trời
    Anh mới thôi dào dạt

    Cũng có khi ào ạt
    Như nghiền nát bờ em
    Là lúc triều yêu mến
    Ngập bến của ngày đêm

    Anh không xứng là biển xanh
    Nhưng cũng xin làm bể biếc
    Để hát mãi bên ghềnh
    Mối tình chung thắm thiết

    Để những khi bọt tung trắng xoá
    Và gió về bay toả nơi nơi
    Như hôn mãi ngàn năm không thoả
    Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi!
    ----------

    Trả lờiXóa
  6. ai mà lãng mạn quá dzị ta ? DH ơi, biển này ở Ninh Thuận hay NhaTrang vậy ? TTT

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ai đăng bài này chứ đâu phải Hà đăng. Tác giả đăng bài này mới có thể trả lời Tùng là biển Nt hay ninh thuận :-)

      Xóa
  7. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ai đăng nhận xét rồi cứ xoá hoài dzậy?

      Xóa
  8. Đề tài bình thơ này cũng nóng không kém đề tài ẩm thực nhỉ ?! Các bạn nào đã "nghiên cứu" thơ tình tiếp tục đưa lên để mọi người thưởng thức nhé.

    Trả lờiXóa
  9. Chỉ có thuyền mới hiểu
    Biển mênh mông nhường nào
    Chỉ có biển mới biết
    Thuyền đi đâu về đâu

    Những ngày không gặp nhau
    Biển bạc đầu thương nhớ
    Những ngày không gặp nhau
    Lòng thuyền đau- rạn vỡ
    Nếu từ giã thuyền rồi
    Biển chỉ còn sóng gió


    Nếu phải cách xa anh
    Em chỉ còn bão tố

    Trích thơ của Xuân Quỳnh

    Trả lờiXóa