Này dã quỳ ơi cuối mùa rồi đấy
Trời cứ xanh và mây cứ trập trùng
Ân hận chăng một vàng tươi đã tận
Nhận xác xơ làm nắng giữa chiều này
Này dã quỳ ơi nôn nao quá thể
Chút dịu dàng theo gió đã bay đi
Những đắng chát ngậm ngùi ở lại
Thấy mong manh ánh mắt chợt ngừng
Người xa lắm nắng dã quỳ lạnh lắm
Gửi theo nhau màu rét giữa se vàng
Này dã quỳ ơi chiều buông hấp hởi
Thấy nhau về thập thững như mơ
Có cái nhớ lao xao như tóc rối
Có nỗi buồn lóc cóc vó ngựa hoang
Có xa vắng mịt mù như nước mắt
Có hoàng hôn vời vợi lưng trời
Dã quỳ ơi ngày muộn mất rồi
Ta sấp bóng miền thảo nguyên tắt nắng
Chỉ còn gió thổi tưng bừng đêm vắng
Cơn khát này đành phải tự mang theo...
(Võ Thị Phương Yến @ 00:21 25/12/2012)
- dalat có nhiều loài hoa đẹp, không biết tự bao giờ mỗi khi nghĩ tới dalat mình không sao quên được loài hoa dại này, hồi xưa còn nhớ những ngày về nghĩ tết mình rất thích ngắm nhìn cái màu vàng bạt ngàn trải dài suốt dọc đường từ dalat về đến tận đơn dương ..., nhân đọc được những vần thơ hay cũng có mang chút chút tâm trạng của mình bây giờ, gởi các bạn cùng thả hồn cho vui.... - Thuy