Mình
xuất thân từ vùng quê làm nông, nên rất thích bài thơ này, chép ra đây cho các
bạn đọc cho vui nhé!
Có một anh nông dân rất hay thơ, vừa mới cưới vợ xong nhưng có việc gấp phải đi xa. Sau vài tháng, cô vợ cũng rất giỏi thơ, đã gửi thư cho chồng, nội dung như sau:
"Đám ruộng hai bờ ở đầu hông
Lâu ngày không cấy vẫn để không
Nước non vẫn đủ, cỏ mọc tốt
Nhờ người cày hộ có được không?"
Ông chồng đọc xong trả lời:
"Đám ruộng hai bờ là của ông
Cho dù không cấy vẫn để không
Mùa này không cấy chờ mùa khác
Nhờ người cày hộ chết với ông"
Đọc thơ của ông chồng xong, vợ nóng lòng quá nên gởi thơ tiếp:
"Ruộng để lâu ngày cứ bỏ không
Hạ đi thu đến sắp lập đông
Cỏ xanh cũng lạnh dần héo úa
Thợ cày đầy rẫy chẳng tính công "
Ông chồng hồi đáp:
"Biết là ruộng lâu ngày trống không
Cỏ dại um tùm mọc mênh mông
Nhưng mà tụi nó cày tệ lắm
Kỹ thuật thua ông, có biết không ?"
Bà vợ rằng:
"Ruộng vẫn nơi này quá mênh mông
Sao chẳng gieo đi kiếm vài đồng
Ông về vẫn đó chi mà ngại
Mùa ông thu hoạch khỏi tốn công"
Chồng tiếp bực mình:
"Này này ông nói có nghe không
Ruộng ông, ông kệ cứ chơi ngông
Khi nào ông rảnh ông gieo giống
Còn không kẻ khác cấm cho trồng "
Bà vợ chịu không nổi... gửi tiếp :
"Ông à... cỏ dại lên quá mông
Dân cày quê mình cứ ở không
Thôi tui làm phước cho họ cấy
Ông về thu hoạch... thế là xong"
Ông chồng càng tức giận hơn:
"Cỏ dại có mọc lên quá mông
Thì bà vẫn cứ phải để không
Ông mà biết được bà cho cấy
Ông vể nhổ sạch thế là... xong"
Bà tiếp:
"Ruộng kia cỏ đã mọc đầy đồng
Ông về gấp gấp có nghe không?
Ruộng đang thiếu nước, lại khô cạn
Ông về tưới hộ tôi trả công!"
Chồng nghe thế liền gởi lại:
"Ừ thì bà ráng mà kiềm lòng
Bà mà léng phéng chết với ông
Ông về ông cấy cho tơi xốp
Cho thỏa bao ngày bà đợi mong"
Hôm sau, chồng nhận được thư vợ như sau:
"Luật mới ban hành ông biết ko?
Ruộng mà không cấy sẽ sung công
Vậy ông thu xếp mà về sớm
Kẻo mất ruộng rồi, ông trách ông"
Ông chồng thấy
hết cách bèn đi nước cờ liều :
“Thôi thì cứ để họ sung công.
Ông còn đang bận lắm chuyện công !
Ruộng hoang chờ cấy đầy ra đấy,
Ông tìm một thửa thế là xong !"
Bà vợ phát hoảng,
dịu giọng xuống :
"Thôi ! Thôi ! ông chớ
vội mất công,
Ruộng nhà tôi cố giữ cho ông.
Ruộng này cày cấy ông quen hết,
Ruộng kia tìm hiểu tốn nhiều công !"
Nguy tai, nguy tai
Trả lờiXóaBài thơ này mình có đọc đâu đó cũng khá lâu rồi, dẫn dắt cho câu chuyện này là có người phụ nữ nhớ chồng đang đi lính xa nhà, vì muốn viết thư gửi cho chồng nhưng không biết chữ nên mới nhờ một ông giáo làng viết hộ ( nghe đâu ông giáo là một bậc nho học của Việt nam thì phải)và ông giáo đã giúp người phụ nữ qua những câu thơ trên, người lính cũng không phải tay vừa nên đáp trả bằng những vần thơ, để khi ghép lại cho ta một bài thơ thật hay!
Trả lờiXóaA Hưởng ơi, lần này thì anh làm khó mọi người rồi. Người thì không dám viết nhận xét, người thì viết nhưng phải giấu tên. Hehehe
Trả lờiXóaCác bác trai nhà mình ơi ! Hạn chế đi công tác xa nhé. Nếu lỡ buộc phải đi thì nhớ cày cấy cho đàng hoàng trước khi đi nhé.
Trả lờiXóaCác bác trai nhà mình ơi ! Hạn chế đi công tác xa nhé. Nếu lỡ buộc phải đi thì nhớ cày cấy cho đàng hoàng trước khi đi nhé.
Trả lờiXóaAi ơi đừng để ruộng hoang
Trả lờiXóaBao nhiêu tất đất tất vàng bấy nhiêu!!!
Mình đang đi công tác xa, đọc bài thơ này, có lẽ phải thu xếp về sớm thôi. Nếu không thì :
Trả lờiXóaRuộng mà không cấy sẽ sung công
thì Nguy tai, nguy tai.
Hôm qua mình có viết một nhận xét, không biết hôm nay nó "chạy" đâu mất hic hic...Công nhận anh Hưởng có nhiều "món độc" thật đấy. Đọc xong bài này chắc là lo ngay ngáy khi đi công tác xa. Kiểu này chắc đề nghị với xếp cho đi công tác gần thôi để còn canh tác "ruộng nhà" nữa chứ haha...
Trả lờiXóaViết nhận xét xong phải kiểm tra lại chứ ko là nó biến mất đó. Hôm trước mình cũng bị 1 lần phải viết lại đó
Trả lờiXóaXin phép anh Hưởng được nối thêm vào bài thơ 2 đoạn ứng tác cho câu chuyện thêm phần ly kỳ nhé. Bạn nào có hứng thú thì tiếp tục "đối đáp" nhé.
Trả lờiXóaThân mến
Khánh ơi !
Trả lờiXóaCó lẽ là có ai xóa nhầm đó. Nhận xét đã được đăng, mình nhận được nó qua mail, giờ trả lại cho chủ nè :
"Ha ha... Tình hình quá căng thẳng. Không biết các bạn nam lớp mình có ai bị hù đem "ruộng" sung công quỹ chưa? Nhất là các đồng chí thường đi công tác xa.. Hehe... "
Còn khi bị "hù" Khánh xem lại đoạn kết mới thêm vào để biết cách xử lý nhé ! hè hè
02 khổ thơ đoạn kết của T.Anh còn hay hơn cả tác giả của bài thơ này. Biết đâu sau này bạn sẽ là nhà thơ có tiếng tăm đấy.
Trả lờiXóahuongvv
Đoạn kết TA viết hay quá mình có muốn thêm cũng không biết thêm gì, với mình không có năng khiếu sáng tác thơ, chỉ có năng khiếu...sưu tầm thôi. Mình đăng đoạn thơ cũng có nội dung nói về "chuyện ấy", các bạn đọc cho vui nhé:
Trả lờiXóaNgày xưa sung sức thì nghèo
Bây giờ rủng rỉnh nó teo mất rồi
Ngày xưa sức khỏe tuyệt vời
Bây giờ nó có đàn hồi nữa đâu
Ngày xưa thì khỏe như trâu
Bây giờ công cụ nát nhàu như dưa
Ngày xưa chẳng kể sớm trưa
Bây giờ... loáng thoáng...lưa thưa gọi là
Đoạn trên là bình thường phải không các bạn? Vì "tuổi cao thì sức yếu mà". Nhưng 2 câu sau hơi bị "độc":
Đó là nói chuyện trong nhà
Còn sang hàng xóm...vẫn là như xưa.
Xã của Kh mà đọc được bài thơ này, thì chắc chắn cậu sẽ bị hưởng án treo ít nhất là 1 tháng, còn cô hàng xóm cũng cao chạy xa bay.
Trả lờiXóahuongvv
thằng cha Tuấn Anh này cao thủ ghê bà con nhỉ!!!
Trả lờiXóa..."Ruộng hoang chờ cấy đầy ra đó..."
bái phục bái phục heee
VH