Thứ Sáu, 21 tháng 9, 2012

Cười ra nước mắt!!!!



 Câu truyện này, mình đã nghe kể lại lâu lắm rồi, theo mình nghĩ đó là một câu truyện rất có ý nghĩa và sâu sắc, mình muốn viết lại ra đây cho các bạn đọc và suy ngẫm vào dịp cuối tuần nha !
                                                                  ***

Người đàn ông đi làm về muộn, mệt mỏi và bực bội. Đứa con trai 5 tuổi chờ ông ta ở cửa.
- Bố ơi, con có thể hỏi bố một câu được không ?
- Được chứ, gì vậy? Người đàn ông đáp.
- Bố, một giờ làm việc bố kiếm được bao nhiêu tiền ?
- Đó không phải là chuyện của con, tại sao con lại hỏi bố như vậy ? - Người đàn ông giận dữ nói.
- Con chỉ muốn biết một giờ bố kiếm được bao nhiêu tiền thôi mà, nói cho con nghe đi, bố. - Thằng bé nài nỉ.
- Nếu con cần phải biết thì bố nói đây, 20 đôla một giờ.
- Vậy hả bố, thằng bé cúi mặt đáp. Con có thể vay bố 10 đôla được không ? - Nó hỏi.
Ông bố nổi giận: "Nếu con vay tiền bố chỉ để mua đồ chơi vớ vẩn hay mấy cái thứ vô bổ gì đó thì hãy đi ngay về phòng, lên giường nằm và suy nghĩ xem tại sao con lại có thể ích kỷ như vậy. Bố phải làm việc vất vả suốt cả ngày rồi, bố không có thời gian cho những trò trẻ con như thế này đâu". Thằng bé lặng lẽ đi về phòng, đóng cửa lại.
Người đàn ông ngồi xuống và càng tức giận hơn khi nghĩ đến những điều thằng bé hỏi. Tại sao nó lại dám hỏi mình những câu hỏi như vậy chỉ để xin tiền thôi nhỉ ? Khoảng một giờ sau, khi đã bình tĩnh lại, ông nghĩ có lẽ mình hơi nghiêm khắc với thằng bé. Có thể nó thật sự thiếu 10 đôla để mua thứ gì đó và thực ra nó đâu có thường hay xin tiền mình.
Người đàn ông tiến về phía cửa phòng thằng bé và mở cửa.
- Con đã ngủ chưa, con trai ? - Ông hỏi.
- Chưa bố ạ, con vẫn còn thức.
- Bố nghĩ có lẽ lúc nãy bố quá nghiêm khắc với con. Hôm nay bố phải làm thêm giờ và bố đã trút sự bực mình lên con. Đây, bố cho con 10 đôla. - Người đàn ông nói.
Thằng bé ngồi bật dậy, mỉm cười và reo lên: "Ô, cảm ơn bố!". Rồi nó luồn tay xuống dưới gối lôi ra mấy tờ giấy bạc nhàu nát. Nhìn thấy tiền của thằng bé, người đàn ông lại bắt đầu nổi giận. Thằng bé chậm rãi đếm từng tờ bạc một rồi ngước nhìn bố nó.
- Tại sao con đã có tiền rồi mà còn xin bố nữa ? - Ông bố gầm lên.
- Bởi vì con còn thiếu, nhưng bây giờ thì đủ rồi ạ .... Bố, bây giờ con có 20 đôla, con có thể mua một giờ của bố không ? Ngày mai bố hãy về nhà sớm, con xin bố, con muốn được ăn tối cùng với bố. - Thằng bé đáp.. 
huongvv

5 nhận xét:

  1. Đọc xong câu chuyện này xong cần phải dành thời gian Nhiều hơn cho con. Có thể chúng ta lo kiếm tiền đẻ nuôi con, lo cho nó đầy đủ ko thua kém bạn bè, tưởng rằng thế là đủ nhưng cũng cần cho con thời gian. Hỏi han, nói chuyện, chơi với con, tâm sự với con.. . Anh H viết câu chuyện này hay quá. Cảm ơn a.

    Trả lờiXóa
  2. Câu chuyện thật là cảm động. Đúng là có thể "ra nước mắt" thật. Có những diều quá giản dị mà chúng ta không nghĩ ra nhưng nó thực sự quan trọng với gon trẻ.

    Trả lờiXóa
  3. Thủơ nhỏ, mỗi chạng vạng tối, mình lại ra ngõ đón mẹ về. Giờ đọc câu chuyện này, càng thêm thấm thía. Con mình giờ cũng vậy, đến giờ mà chưa thấy mình về là tụi nó gọi phone chất vấn "Sao ba chưa về."

    Trả lờiXóa
  4. Đọc câu chuyện này mình cứ suy nghĩ, phải chăng ta cần cố gắng để lo cho con có cuộc sống tốt, ko thua kém bạn bè thế là đủ, nhưng điều quan trọng hơn là phải làm sao, đứa trẻ nó lớn lên biết yêu thương Ba mẹ, biết quí trọng đồng tiền bằng chính sức lao động của mình.

    Trả lờiXóa
  5. Mình chưa có baby, chưa trãi qua những cảm xúc thật sự đó, nhưng mình cũng hoàn toàn đồng ý với các bạn. Trong cuộc sống chúng ta cứ lo chạy theo công việc mưu sinh hàng ngày, mà quên chăm lo đến con cái. Việc chúng ta thể hiện sự quan tâm của mình đối với chúng mới là điều đáng quý.
    SKH

    Trả lờiXóa