Thứ Bảy, 2 tháng 6, 2012

Thơ Con Cóc


         Thơ Con Cóc
Ta,
Quê người phiêu bạt
Cõi ta bà ngụp lặn đến tàn hơi.
Bạn bè ta, mỗi đứa một phương trời
Đời chua chát, lẫn pha nhiều vinh nhục
Thì Đời ơi, bạn cũ có xa rời???
Và bạn ơi, hãy ngước mặt trông vời.
Tình vẫn đẹp, như tình luôn mãi đẹp.
(Tặng Hóa K12 thân thương của tôi. Love you all.)
Mình phải thai nghén một lúc mới sinh ra được đứa con "thơ" này. Dù nó có xấu xí, dị dạng thì cũng xin đừng ném đá mình nhé. Đa tạ.
Kiệt.

2 nhận xét:

  1. Năng khiếu thơ văn của bạn chắc là thua bạn Tuấn Anh rồi! heee. Mình thích bài viết của Tuấn Anh, nhưng dù sao cũng ủng hộ bạn một tràng pháo tay đó nhe!
    Văn Hiếu

    Trả lờiXóa
  2. Cám ơn Hiếu đã thẳng thắn.
    Kiệt

    Trả lờiXóa