Thứ Hai, 4 tháng 6, 2012

20 năm rồi gặp lại nhau, đọc những dòng ký ức xưa của các bạn sao thấy cũng còn thoáng đâu đây giọng nói tiếng cười của tụi chúng mình, ôi ! ở cái tuổi tứ tuần rồi sao mà còn hồn nhiên dễ thương đến lạ...
mình phát hiện ra nơi diễn đàn nay, nhiều hồn thơ cũng lai láng, lãng mạn vô cùng...hãy thêm nhiều bài đăng nữa nhé ,bạn tuấn anh, bạn kiệt ....chút nữa là mình lại quên mất cái muỗng của một thời mất rồi, quên cái vật bất ly thân lúc bấy giờ, có bạn nào trong chúng mình còn giữ nó không, nó là cái đồng hồ báo hết tiết học .

  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét