Thứ Hai, 27 tháng 1, 2014

Đà Lạt chiều cuối năm-TTH


Một mình ta dạo quanh hồ Than Thở
Không có em còn ai để thở than
Màu dã quỳ ngỡ vàng em tà áo
Liễu Xuân Hương mơ tóc xoã đôi hàng.

Em trầm tích Langbian chót vót
Ta phù vân vất vưởng vắt ngang thân
Em lảnh lót tiếng chuông chùa Thiền Viện
Ta khói hương hồn quyện nẻo trầm luân.

Ngồi nhấm nháp ly café quán vắng
Ngoài phố phường thiên hạ cứ hồn nhiên
Em đâu biết đời thơ ta thầm lặng
Tháng năm qua hối tiếc tuổi hoa niên.

Ngồi nán lại nhìn thời gian dùng dắng
Bóng mùa xuân ẩn hiện phía hừng đông
Ngày cuối năm người cuối đời giao cảm
Phút giao thừa trời đất quá mênh mông.

Mai giã từ. Không nỡ chào vĩnh biệt
Xuân đời ta vĩnh viễn cuối chân trời
Chút gió lạnh chút sương mù nuối tiếc
Mùi gối chăn đơn chiếc phả theo người.

Sẽ tìm em trong màu hoa Đà Lạt
Màu phấn son mỗi sáng trước bàn gương
Ta là cội thông già. Cơn gió giật!
Kiếp sau còn ai nữa để tơ vương.
(sưu tầm)

3 nhận xét:

  1. Bạn ơi, sắp tết rồi mà sao thơ buồn quá à.
    Chúc TTH và các bạn đón tết thật vui và đầm ấm bên gia đình và người thân nhé.

    Trả lờiXóa
  2. Thất tình ai dzậy ta. À mình biết rùi:-) Có cần mình giúp cho ko nè .

    Trả lờiXóa