Thứ Sáu, 22 tháng 8, 2014

Quán Cofe Cao Nguyên

Những năm 1988, 1989 con đường từ ngã tư Đại học lên khu KTX DHDL rất vắng vẻ, nhà cửa thưa thớt và hầu như không có quán xá vì vậy nhu cầu giải trí của hầu hết sinh viên vào cuối tuần là lang thang khu Hòa Bình: hoặc ngắm phố xá, hoặc nhâm nhi cofe, hoặc chỉ để cho hết ngày. Và cứ thành một thông lệ, mỗi cuối chiếu thứ 7 sau khi cơm nước xong ở khu nhà ăn trong trường chúng tôi không về KTX mà lại đi thẳng ra quán cofe Cao Nguyên cuối dốc Duy Tân ở khu Hòa Bình. Quán khá đông đặc biệt rất nhiều sinh viên: K9, K10, K11 và cả tân sinh K12. Có vẻ đây là địa chỉ quen thuộc của nhiều thế hệ sinh viên DHDL, có thể là ở đây giá rẻ và vị trí thóang hơn những chỗ khác. Nếu ngồi ở đây một mình bạn cũng không có cảm giác cô đơn lạc lõng, vì bạn có thể phóng tầm nhìn xuống con đường Phan Đình Phùng nhiều xe cộ và người qua lại bên dưới. Quán bố trí bàn ghế cũng khá ngộ, hai dãy ghế nệm dài dọc theo hai bên từơng mà không có sự ngăn cách giữa bàn này với bàn khác, vì vậy khi đông người nếu nhìn vào khó mà biết ai là bạn của ai.

Có một lần tôi đang ngồi nhâm nhi cofe thì một anh chàng dân địa phương ngồi bên cạnh vỗ vào vai tôi hỏi "có phải anh là sinh viên không?", tôi khá bất ngờ nên hỏi lại "ủa, sao anh biết?", anh chàng không nói mà chỉ tay vào túi quần tôi, thì ra cái muỗng cơm trong túi quần lòi ra lúc nào không hay :-) Đó quả thật là một kỷ niệm không quên thời sinh viên.

Một vài năm sau, do thấy được nhu cầu của sinh viên nên một vài quán cofe mọc lên bên dưới dốc đá. Nó thật thuận tiện, không cần phải đi xa và cô hàng cofe cũng xinh nữa, đặc biệt những khi không có tiền chúng tôi vẫn... uống ký nợ được. Do đó sinh viên thưa dần việc đi ra phố, chúng tôi cũng vậy, xa dần quán Cao Nguyên rồi quên hẳn lúc nào cũng không hay nữa...

Nhanh quá mới đó mà đã hai mươi mấy năm rồi.

Mong rằng có một ngày quay lại DL, được ngồi trong quán ngày xưa với bạn xưa, biết có còn không.

HL

5 nhận xét:

  1. cám ơn bạn HL đã có những kỷ niệm đẹp về thành phố và con người ĐL, hãy giữ những kỷ niệm đẹp ấy nghe...

    Trả lờiXóa
  2. bài viết cua bạn HL như làm sống lại những kỹ niệm của đám sinh viên tụi mính, cứ như mới hôm nào đó thôi...., hình như bạn cũng còn nhớ lắm phải không ?, cái kỷ niệm dễ thương của một thời...

    Trả lờiXóa
  3. Cảm ơn bạn HL đã có bài viết về những kỷ niệm đẹp về thành phố và con người ĐL,...chắc bạn cũng như bao nhiêu SV từng sống và học tập tại Dalat rất có cảm tình với thành phố mơ mộng này. Tuy nhiên có lẽ bạn đã xa Dalat quá lâu nên ko nhớ rõ địa danh và tên những con đường ở đây, vì vậy mình xin được mạn phép đính chính một chút nhé...
    DL chỉ có duy nhất một địa danh là ngã 5 đại học chứ ko có ngã tư đại học bạn nhé. Còn theo như bạn mô tả thì quán café bạn từng uống là nằm gần cuối dốc Trương Công Định chứ ko phải dốc Duy Tân, đường Duy Tân (sau giải phóng đổi tên thành đường 3-2 nhưng người địa phương vẫn hay gọi là dốc Duy Tân hơn) cũng chạy từ khu Hòa Bình xuống đầu đường PĐP bạn ah.

    Trả lờiXóa
  4. bạn HL bây giờ đang công tác ở đâu...những chiều mưa chắc là nhớ DL lắm phải không...DL mùa này mưa rồi đó

    Trả lờiXóa