Thứ Năm, 1 tháng 11, 2012

Chuyện Adam


Đang bận tối mắt nghiên cứu thị trường vàng lên bất động sản xuống, thì nàng gọi về có việc gấp. Mình cuống cuồng còn tưởng cháy nhà, ai dè tự nhiên nàng dở chứng đòi “đổi gió”. Hết chỗ nói. 

   Chả hiểu nàng uống nhầm thuốc gì mà tự nhiên đòi hâm nóng tình yêu giữa trưa hè nóng chảy mỡ, tay vuốt mồ hôi còn chả kịp nữa là. Mình còn chưa hết lộn ruột vì mất công hùng hục phóng xe vượt cả chục cây số từ cơ quan về nhà vừa đi vừa lo ngay ngáy, lại còn phải nhìn cái bộ dạng nàng nhàu nhĩ trong chiếc váy ngủ xưa như cổ tích đã sờn gáy rách vai. Đã vậy còn ỏn ẻn đánh mắt đưa tình. Thất kinh.

  Nghe mấy bà chị tuổi xế chiều cùng cơ quan kháo nhau, đàn bà qua tuổi tứ tuần thế nào cũng đến lúc hồi xuân. Nghĩ thấy lạ, vợ mình mới đầu ba đít chơi vơi còn trẻ chán, xuân đã qua đâu mà phải hồi.Chắc lại nghe mấy bà nạ dòng xúi dại đây.

  Có hôm đi làm về, mình còn tưởng vào nhầm nhà. Nhìn dáo nhìn dác chả thấy con đâu, chỉ thấy một “đồng cô” mặc đồ đỏ choét giữa phòng khách nghi ngút hương hoa nến sáp. Phát hoảng. Cứ ngỡ đang gặp ác mộng, may có đĩa thịt chó làm mình tỉnh giấc. Định thần mãi mới nhận ra khuôn mặt quen thuộc của vợ dấu sau lớp phấn son rẻ tiền với chiếc váy của mấy mùa mốt trước. Hỏi mới biết nàng gửi con nhà ông bà ngoại để “rểnh rang chuyện vợ chồng”, có gớm không. Không hiểu ai hiến kế cho nàng mà từ một mẹ mìn suốt ngày chúi mũi vào bếp, chổng mông ra phòng khách, giờ lại thẽ thọt muốn làm tình nhân.


  Hôm qua, mình mang chuyện lạ này ra “tâm hự” với thằng bạn bị vợ bỏ. Nó lạnh lùng phang cho mình một cú trời giáng: “vợ mày sắp có bồ”. Sao thế được chứ. Xưa ở quê, vợ tao chính chuyên nổi tiếng khắp làng, ra thành phố cònđược mấy bà hàng thịt hàng cá ở chợ cóc khen đứt lưỡi, bồ là bồ thế nào. Thằng bạn tửng từng tưng: “Mày cứ thờ ơ như thế nó không có bồ mới lạ”.

  Mình chột dạ, có lẽ thế thật. Dễ đến mấy năm nay đôi ta tuy gần nhau gang tấc mà biển trời cách mặt. Mình thì mải mê nghiên cứu thị trường vàng nhằm phục thù vụ vỡ nợ chứng khoán, còn nàng thì tối mặt tối mũi vào hai đứa con sòn sòn năm một. Thời gian đâu mà yêu với đương. Mình mà không kịp ra tay ngay hôm nay, có nước nàng đi theo mấy con “gà trống vàng” thì chết dở. 

  Mình vội vàng với điện thoại nhắn tin hẹn hò nàng ở nhà nghỉ năm xưa nơi hai đứa trốn phụ huynh đi ăn vụng. Nhắn xong thấy hân hoan lạ, nàng của mình còn xuân lắm chứ chả vừa.

Sưu tầm



6 nhận xét:

  1. Theo mình thấy vàng hay chứng khoán đều rất quan trọng với những nhà đầu tư. Tuy nhiên quan trọng nhất vẫn là "cục vàng" lớn và các "cục vàng" nhỏ ở nhà kìa. Nếu không giữ được các "cục vàng" này thì có kiếm được bao nhiêu vàng ròng cũng ít có ý nghĩa, cuộc sống sẽ kém vui đi nhiều.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. OK KH, đúng là ng đàn ông mẫu mực trong thời buổi lộn xộn này,hãy
      phát huy hơn nữa ở đoạn kết bạn nhé! ở đời ng ta thg nói: Nếu bạn muốn ng khác đừng làm điều bạn ko thích thì bạn cug ko nên làm diều đó với ng khác. với nhg suy nghĩ tích cưc này, gd nhỏ của bạn
      chắc chắn sẽ hạnh phúc trọn vẹn. gà trống vàng cũng ko ăn thua, hihi

      Xóa
  2. Các bác trai nhà mình hãy lo mà giữ chị gà mái chung thủy tần tảo của mình đi, không thì các chị mái sẽ theo mấy anh gà trống vàng đó! nghĩa là cứ chê "rau nhà không sạch", còn rau thiên hạ thì "sạch và xanh tươi" thì có ngày mất cả chì lẫn chài đó.

    Trả lờiXóa
  3. Mình nhớ lại câu chuyện được nghe, kể lại cho các bạn nghe cho vui nha.
    Có 1 bà nọ khoe với bạn: " hôm qua em hỏi ảnh 'em là gì của anh'?. Ảnh mới trả lời ' em là củ sâm ngàn năm của anh. Mấy con nhỏ anh quen chỉ là rau là cơm thôi. Em mới là quí nhất. Em là củ sâm của anh là quí nhất đó'. Chị thấy ko? Em vui lắm, em là quí nhất còn mấy đứa kia có là gì đâu, rau, cơm thôi"
    Bà bạn mới nói: trời ạ vậy mà vui cái nỗi gì. Hàng ngày ổng ăn cơm, rau. Còn khi nào gần chết ổng mớ phải uống sâm. Mấy con nhỏ đó ko quí nhưng ngày nào ổng cũng cần, còn bà khi nào gần chết ổng mới cần. Bà có hiểu ra chưa? Vui cái gì mà vui trời?"
    Bà vợ .., trời thì ra thế


    Chúc các bạn cuối tuần vui vẻ. :-))

    Trả lờiXóa
  4. Thú thật trước đây mình nghĩ Khánh là người hướng ngoại nhưng gần đây bạn làm cho mình bất ngờ vì cái khoản "hướng nội" đó. Khánh nói rất chí lý : Nếu không vì các của quý ở nhà thì chúng ta có cố kiếm được thật nhiều tiền thì cũng chẳng để làm gì ? để cho ai ? Vậy tốt nhất là kiếm vừa đủ tiền để còn dành thời gian để lo giữ các của quý này phải không các bạn?

    Trả lờiXóa
  5. Cám ơn các bạn đã nhận xét tốt về mình. Thật ra mình thấy đa số ai cũng rất quí và chăm lo cho gia đình, các bạn lớp mình chắc cũng vậy. Nhưng mình nghĩ quan trọng là làm sao cân đối được giữa công việc,gia đình và bạn bè.Nói thật các bạn đừng cười nhiều mình cũng bị BX cằn nhằn về cái tội ham vui, thường hay "ai gọi tui đó, có tui đây", nhiều lúc có bạn gọi ,vội đi mà quên cả...ví hehe...

    Trả lờiXóa