Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2014

4 cái muỗng

Tôi không nhớ chính xác đó có phải là lần đầu tiên chúng tôi đi chợ trong cuộc đời sinh viên hay không, nhưng nó thực sự là một kỷ niệm đẹp.

Có lẽ đó là một sáng chủ nhật của nãm 1988. Hôm đó 4 (hình như vậy) đứa chúng tôi: Thảo, Tuấn Anh (TA), Khoa và tôi đi ra chợ ĐàLạt để... mua muỗng. Và có lẽ cả 4 thằng con trai lần đầu tiên bước chân xa nhà cho nên mọi thứ đều rất bỡ ngỡ và lúng túng, thật khó để diễn đạt tâm trạng của chúng tôi lúc đó. Vì vậy chúng tôi quyết định chọn quán của một bà cụ cho... đỡ mắc cỡ, nhưng mà cũng không có thằng nào dám vào, cuối cùng tôi đánh bạo vào hỏi:

- Bà ơi cái muỗng này bao nhiêu một cái?

Bà cụ chủ quán nhìn tôi rồi nói:

- Cháu mua bao nhiêu cái?

- Dạ 4 cái - tôi trả lời.

Bà cụ nhìn chúng tôi và nói:

- Các cháu có phải là sinh viên không?

Tôi thật sự ngạc nhiên, còn TA trả lời "dạ phải" nhỏ xíu. Rồi bà đưa 4 cái muỗng cho chúng tôi và nói "bà cũng có đứa cháu đang là sinh viên ở Sài Gòn nên bà biết, bà tặng cho các cháu đó". Ôi chúng tôi lại ngạc nhiên lần nữa, một bà cụ không quen biết nhưng lại hiểu được tâm trạng và quá tốt với chúng tôi - một lũ sinh viên non chẹt.

Đã 26 năm qua rồi, không biết TA, Thảo, Khoa có còn nhớ không. Nhưng với tôi đó là 1 kỷ niệm đẹp, thực sự đẹp về người DaLat xưa: hiền lành và tốt bụng.

HL

5 nhận xét:

  1. Sao ko có comment nào hết vậy nhỉ...

    Trả lờiXóa
  2. HL là ai vậy nhỉ! không nhớ ra!
    Cái muỗng ngoài việc dùng để ăn cơm còn một công dụng báo giờ nữa, hôm nào mình sẽ viết bài về cái muỗng báo giờ tặng các bạn

    Trả lờiXóa
  3. DH ơi , bạn HL khen người ĐL xưa : hiền lành và tốt bụng . Còn người ĐL nay thì cũng hiền lành như xưa nhưng mà bụng thì ... Đau bao tử roài hen! Hiiii

    Trả lờiXóa
  4. Bạn HL là ai ? Mình ko biết. Mà bạn ý có biết mình ko nhỉ?

    Trả lờiXóa
  5. Bạn này á DH , dạo này tu rồi nên ko thích đấu súng hay kiếm với bạn TTT nữa , giờ chỉ thích đấu bằng nhạc thôi , có lẽ đây là sở trường của bạn ấy đó . DH biết ai chưa ?

    Trả lờiXóa