Tản Mạn về ĐÀ LẠT NGÀN THƯƠNG của TTMV
Anh hỏi em
Trở về từ thành phố mộng mơ
Có nhớ đem theo ít hương buồn Đà Lạt?
Phố vắng trời chiều mưa bay lất phất
Kỷ niệm xa xưa theo nỗi nhớ quay về
Chiều Đà Lạt sương mù
Em kể anh nghe
Những gốc thông già buồn tênh đứng lặng
Em đứng một mình
Chiều không bóng nắng
Gió thổi miên man lạnh buốt vai gầy
Em đến đây tìm về
Nhớ một thưở mê say
Thung lũng tình yêu của một thời thiếu nữ
Đà Lạt muôn đời mênh mang nỗi nhớ
Ai tìm ai trong sương lạnh chiều buông
Anh hỏi em
Ở Đà Lạt về có thấy vui hơn
Hay lại vẫn âm thầm trong niềm đau khép kín?
Gió Đà Lạt buồn
Mà hàng thông im tiếng
Em chẳng có gì ngoài tiếc nuối vu vơ!
Cho nên Đà Lạt ru hồn
Đà Lạt nên thơ
Thành phố ngát một trời hương hoa nở
Em đi về còn vương theo nỗi nhớ
Của ngày xưa theo kỷ niệm ùa về
Đà Lạt thật là buồn
Em kể anh nghe…
Nhà thơ Trần Thị Mỹ Vân
Đọc bài thơ này thấy tình quá, giá như cho ta quay lại thời tuổi trẻ, để được rồi đi với người yêu lên thành phố sương mù, tp của ngàn hoa này thì sẽ là tuyệt vời phải không các bạn?
Trả lờiXóaĐà Lạt mênh mang nỗi nhớ, ấp ủ lòng ta ( lãng mạn một tí...)
huongvv
Doc bai tho cua TTH xong trai tim minh "bong dung muon di hoang" len DL .hihi
Trả lờiXóaĐi 2 người chứ đi 1 mình là buồn lắm đó nha.
Trả lờiXóaHẹn TH ngày nào bù khú ở DL một lần hỉ.
Trả lờiXóa